NHIỄM KHUẨN DA: tiêm chích nhiều lần làm cho tụ cầu khuẩn xâm nhập vào da.
HUYẾT KHỐI TĨNH MẠCH SÂU: do tiêm vào vùng bẹn những thuốc viên hoà thành nhũ tương, có khả năng gây ra hội chứng ô cơ
VIÊM GAN VIRUS A, B, C, HOẶC D: có hoặc không có vàng da
VIÊM PHỐI: do phế cầu khuẩn, Haemophilus, Pneumocystis carinii, trực khuẩn lao.
AIDS: hội chứng suy giảm miễn dịch mắc phải
UỐN VÁN: ngay ở những nước mà bệnh này hiện nay đã hiếm gặp, thì đối với những người nghiện ma tuý uôn ván vẫn là bệnh thường hay xảy ra.
RỐI LOẠN NHỊP TIM: do cocain, amphetamin, đôi khi viêm nội tâm mạc gây ra.
BỆNH SỐT RÉT: ở những vùng có dịch địa phương, thì bệnh có thể lây truyền theo kim tiêm, ống bơm do người nghiện ma tuý sử dụng để tiêm chích.
VIÊM NỘI TÂM MẠC NHIỄM KHUÂN: do những mầm bệnh được đưa vào dòng máu khi tiêm chích chất ma tuý, đặc biệt là tụ cầu vàng hoặc Staphylococcus epidermis, liên cầu khuẩn, hiếm hơn có Candida albicans, Pseudomonas aeruginosa. Van ba lá của tim thường hay bị viêm, gây ra suy tim phải và nghẽn mạch nhiễm khuẩn ở phổi (với triệu chứng ho, khái huyết).
VIÊM XƯONG-KHỚP: là hậu quả của mầm bệnh lan tràn vào dòng máu. Tác nhân gây bệnh thường là tụ cầu vàng hoặc Pseudomonas aeruginosa.
LOẠN TÂM THẦN VÀ SỐT CAO: có thể do amphetamín (“trạng thái ngây ngất”), và tiến triển tới myoglobulin-niệu, suy tim, hoặc đông máu nội mạch rải rác.
TÁO BÓN NẶNG: là tác dụng của chất thuốc phiện.
CHÁY MŨI: trong trường hợp nghiện cocain, hoặc cai nghiện thuốc phiện.